Mình tên là Nông Thị Ngọc, là một người dân tộc Tày, sinh năm 1982 và lớn lên ở Thị trấn Yến Lạc, huyện Na Rì, tỉnh Bắc Kạn.
Mình đã tốt nghiệp Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội, chuyên ngành Khoa học Quản lý, sau đó cũng đã hoàn thành chương trình Thạc sỹ chuyên ngành Chính trị học của trường.
Mình lớn lên trong một gia đình không có niềm vui, ba mình là người nghiện rượu. Vậy nên ngay từ lúc còn là học sinh trung học, ở phía bên trong luôn có điều gì đó thôi thúc mình làm việc vì con người, muốn được cống hiến để cuộc đời một ai đó trở nên tốt đẹp hơn.
năm trải nghiệm
gia đình được chuyển hoá
doanh nghiệp được biến đổi
kết nối
Mình sinh ra trong một gia đình không có niềm vui. Ba mình là một người nghiện rượu nên từ khi biết nhận thức mình đã chứng kiến cảnh bạo lực gia đình triền miên cho đến khi mình có gia đình riêng. Những ám ảnh trong ký ức của mình là những bữa cơm dang dở bị ba hất tung rồi bát đĩa vỡ tan, cơm rau văng tung toé và mấy mẹ con người nhịn đói đi học, kẻ ôm khuôn mặt sưng vù đi làm; ký ức mình là những trận ba mẹ cãi vã đến tận đêm khuya, thi thoảng 3 mẹ con lại bị đuổi ra khỏi nhà giữa trời đông giá rét. Có lần xin được ngủ nhờ nhà hàng xóm qua đêm nhưng có khi 3 mẹ con lang thang khắp xóm đến lúc mệt quá thì ghé tạm vào hiên nhà ai đó chợp mắt tạm rồi đến sáng về nhà vội vàng vệ sinh cá nhân để 2 chị em kịp đi học, mẹ kịp đi làm.
Với mình, suốt quãng tuổi thơ, nhà là địa ngục!
15 tuổi mình bắt đầu sống xa nhà. Là người dân tộc nên ba mình xin cho mình đi học Trường Nội trú Vùng cao Việt Bắc ở Thái Nguyên.
Từ đó mình bắt đầu có những tháng năm tuổi thơ bình yên nhưng cô đơn. Bình yên vì không phải chứng kiến cảnh ba mẹ đánh nhau, không phải nhìn thấy cảnh ba say xỉn nằm vạ vật ở đầu đường, góc quán, cũng không phải đau lòng khi thấy ba tè bậy rồi nằm ngủ gục trong vũng nước tè ấy. Cũng không có những lần hoảng hốt thức giấc giữa đêm vì những trận cãi vã của ba mẹ. Nhưng mình cô đơn vì không có được tình yêu thương, vì không có được sự quan tâm của gia đình như các bạn khác. Mỗi lần đến hè hoặc tết các bạn đều háo hức về nhà, chỉ có mình không muốn về nơi ấy.
Học trở thành niềm vui và là nơi để mình chạy trốn hiện thực của gia đình. Chỉ có học mới khiến cho mình thấy tự tin và được an ủi. Kết quả học tập của mình rất xuất sắc. Suốt 3 năm trung học mình luôn thuộc top đầu của lớp, của trường và tham gia vào các kỳ thi học sinh giỏi quốc gia. Hoàn cảnh gia đình như thế đã cho mình động lực mạnh mẽ để thành công và phải thành công.
Mình đã tốt nghiệp Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội chuyên ngành Khoa học quản lý, sau đó mình cũng hoàn thành chương trình Thạc sỹ chuyên ngành Chính trị học của trường.
Tốt nghiệp Đại học, mình bươn trải mưu sinh qua nhiều công việc khác nhau, tự lực kiến tạo nên sự nghiệp bằng chính khả năng của bản thân mà không có bàn tay nào nâng đỡ. Sau hơn 3 năm đi làm cho các công ty tư nhân, tổ chức mình xin vào làm cho các dự án phát triển. Có lẽ 11 năm làm việc trong lĩnh vực xoá đói giảm nghèo là những năm tháng mang lại cho mình những trải nghiệm để đời và là nền tảng cho sự phát phát triển bản thân mạnh mẽ. Mình được xuống làm việc với bà con dân tộc, được chứng kiến cuộc sống nghèo khổ, thiếu thốn của những người dân nghèo từ Bắc vào Nam để từ đó nuôi dưỡng trong mình lòng trắc ẩn và mong muốn được cống hiến, được giúp đỡ cho người dân có cuộc sống tốt đẹp hơn.
11 năm cho mình đi nhiều, làm việc điên cuồng để khẳng định bản thân, để kiếm tiền, để được ghi nhận.
11 năm ấy dù là một người dân tộc nhưng cũng cho mình cơ hội để đi nước ngoài tham gia các khoá học ngắn hạn, dài hạn ở những quốc gia mà có lẽ mình chưa bao giờ dám nghĩ có ngày được đặt chân đến. Những năm tháng ấy mình thực sự đã sống, đã tận hiến và làm việc với tất cả sự đam mê….
Nhưng đó cũng là những năm tháng mình quên mất chính bản thân. Mình bỏ bê sức khoẻ, nhan sắc và cảm xúc. Hình ảnh thường thấy ở mình chính là sự bận rộn, cau có, áp lực, bực bội, áo quần lôi thôi, căng thẳng và góc cạnh khiến ai cũng không muốn lại gần. Thành công trong sự nghiệp, cuộc sống bề ngoài là niềm mơ ước của biết bao người nhưng thực sâu bên trong mình không phải người hạnh phúc.
Chữa lành tổn thương trong quá khứ, thanh tẩy tiêu cực của tâm và thân thông qua hoạt động khai vấn
Giúp các cá nhân thấu hiểu nội tâm, trở về chính mình để có cuộc sống quân bình và đủ đầy
Xây dựng câu chuyện truyền cảm hứng thông qua hành trình của chính cá nhân
Xây dựng thương hiệu cá nhân để mỗi người tự khẳng định được vị trí của chính mình
Xây dựng, và phát triển hệ thống kinh doanh toàn cầu từ chính ngôi nhà của mình
Tạo lập các dòng tiền thụ động từ hoạt động kinh doanh & huấn luyện
Và đến một ngày, chồng mình đề nghị ly hôn!
Như vết cứa vào tim sau tất cả những nỗ lực bao nhiêu năm tháng qua.
Mình đã tìm cách thay đổi chồng, thay đổi bố mẹ chồng để cứu vãn tình hình, để làm cho mọi thứ thay đổi để tốt đẹp hơn….. Nhưng không ai thay đổi và mình cứ tiếp tục sống trong sự bế tắc, hoang mang và chán nản.
Đã có lúc mình tự hỏi: Chẳng nhẽ cuộc đời con người cứ thế này rồi chờ đến lúc chết hay sao? Cứ thức dậy, đi làm, về nhà ăn cơm rồi đi ngủ, cứ cạnh tranh nhau để hơn thua và rồi ai cũng chết. Cuộc sống như vậy đâu có ý nghĩa gì? Con người sinh ra chắc chắn phải có một ý nghĩa nào đó khác thì mới xứng đáng với một kiếp người?
Mình chọn sống một cuộc đời khác! Mình chọn THAY ĐỔI CHÍNH MÌNH, tự mình LÀM CHỦ CUỘC ĐỜI của mình.
8 năm qua là một hành trình đi từ con số 0 để kiến tạo lại cuộc đời. Giờ đây mình đã có một cuộc đời mới, bình an, yêu đời, luôn ngập tràn năng lượng tích cực và có đủ năng lực để tạo nên một cuộc đời thịnh vượng.
Và từ những trải nghiệm thực tế của mình, chứng kiến vô vàn cuộc sống ở ngoài kia vẫn đang tìm kiếm một con đường để có cuộc sống tốt đẹp hơn….. lại thôi thúc mình cần sống vì những người khác nữa. Mình lại muốn được lan toả, sẻ chia những giá trị đến nhiều người khác, để gieo những hạt phước lành trên mảnh đất cuộc đời này.
Đó là lý do mình ở đây và nhân duyên để chúng ta được biết nhau…. Hãy cùng bắt đầu hành trình mới nhé.
Bây giờ mình là một người giúp đỡ những người khác:
Mình đã có một cuộc đời mới, bình an, yêu đời, luôn ngập tràn năng lượng tích cực và có đủ năng lực để tạo nên một cuộc đời thịnh vượng. Và từ những trải nghiệm thực tế của mình, mình muốn được lan toả, sẻ chia những giá trị đến nhiều người khác, để gieo những hạt phước lành trên mảnh đất cuộc đời này.
Ai cũng chỉ có một cuộc đời để sống và thứ chúng ta mang theo khi lìa xa nhân gian này là những trải nghiệm, những bài học, là công và tội.
Vậy nên cứ tận hưởng, cứ sống thực sự xứng đáng ở một kiếp người.
Yêu thương và biết ơn.
© 2024 Nông Ngọc – Người chia sẻ